沁园春·我善观梅,识梅妙处,舍我其谁

作者:法鉴 朝代:两汉诗人
沁园春·我善观梅,识梅妙处,舍我其谁原文
美好的青春不为少年时停留,离别的苦恨,何时才到头?飘飞的柳絮,落花满地的时候我登上楼台。即使江水都化作泪水,也流不尽,依然有愁苦在心头。
下阕继续刻画人物及心态。所不同的是着意于人物性格的另一个表象。“嗔人归不早,故把金杯恼”是说:侍儿内心嗔怪思念之人迟迟归来,因娇羞不愿启齿,却从将珍贵的金杯掷弃一旁的细微动作流露出来。这不仅写尽了少女含娇带嗔的神态,而且“嗔人归不早”之句,还有更深层的寓意:应该在发现奸佞弄权、忠良不保的征兆时,便挂冠辞归,也不致受(...)
瑞云绕。四窗好。何须隔水寻蓬岛。日常晓。春不老。玉蕊楼台,果是无尘到。
这是一首写女子伤春闺怨的词作。首句“东风吹水”形象生动,但新意不强,容易让人想起与李煜同时代稍早些的冯延巳的名句:“风乍起,吹皱一池春水。”而“日衔山”则要好得多。虽然“日衔山”与“青山欲衔半边日”意思相同,同样都是拟人化的手法,但“山衔日”有日升之意,多用于形容山极高之势;而“日衔山”则寓日落之意,有夕阳斜照,余晖映山之感。这里不仅点明了傍晚这一时间的概念,而且还暗从主人公细致的观察和感受中渗透出“闲”的味道。于是二句“春来常是闲”就有了更深的寓意。女主人公不仅“闲”,而且“常是闲”自然就是一个寄生的形象了。三、四两句是女主人公无聊生活的具体化、形象化,“落花狼藉”不仅是春景,而且是女子的内心世界和生活现实的写照,所以说她醉生梦死其实是不过分的。
全诗围绕着题目的“寻”字,逐渐展开。“一路经行处,莓苔见履痕”,开始二句就突出一个“寻”字来,顺着莓苔履痕(一作“屐痕”),一路寻来。语言浅淡质朴,似乎无须赘言:那人迹罕至的清幽山径,正是常道士出入往来之地,这里没有人间喧嚣,满路莓苔。履痕屐齿给来访者带来希望和猜想:幽人不远,晤面在即;否则就是其人出晤,相会须费些周折。
越王勾践栖于会稽之上,乃号令于三军曰:“凡我父兄昆弟及国子姓,有能助寡人谋而退吴者,吾与之共知越国之政。”大夫种进对曰:“臣闻之,贾人夏则资皮,冬则资絺,旱则资舟,水则资车,以待乏也。夫虽无四方之忧,然谋臣与爪牙之士,不可不养而择也。譬如蓑笠,时雨既至,必求之。今君王既栖于会稽之上,然后乃求谋臣,无乃后乎?”勾践曰:“苟得闻子大夫之言,何后之有?”执其手而与之谋。   遂使之行成于吴,曰:“寡君勾践乏无所使,使其下臣种,不敢彻声闻于大王,私于下执事曰:寡君之师徒不足以辱君矣;愿以金玉、子女赂君之辱。请勾践女女于王,大夫女女于大夫,士女女于士;越国之宝器毕从!寡君帅越国之众以从君之师徒。唯君左右之,若以越国之罪为不可赦也,将焚宗庙,系妻孥,沈金玉于江;有带甲五千人,将以致死,乃必有偶,是以带甲万人事君也,无乃即伤君王之所爱乎?与其杀是人也,宁其得此国也,其孰利乎?”   夫差将欲听,与之成。子胥谏曰:“不可!夫吴之与越也,仇讎敌战之国也;三江环之,民无所移。有吴则无越,有越则无吴。将不可改于是矣!员闻之:陆人居陆,水人居水,夫上党之国,我攻而胜之,吾不能居其地,不能乘其车;夫越国,吾攻而胜之,吾能居其地,吾能乘其舟。此其利也,不可失也已。君必灭之!失此利也,虽悔之,必无及已。   越人饰美女八人,纳之太宰嚭,曰:“子苟赦越国之罪,又有美于此者将进之。”太宰嚭谏曰:“嚭闻古之伐国者,服之而已;今已服矣,又何求焉?”夫差与之成而去之。   勾践说于国人曰:“寡人不知其力之不足也,而又与大国执仇,以暴露百姓之骨于中原,此则寡人之罪也。寡人请更。”于是葬死者,问伤者,养生者;吊有忧,贺有喜;送往者,迎来者;去民之所恶,补民之不足。然后卑事夫差,宦士三百人于吴,其身亲为夫差前马。   勾践之地,南至于句无,北至于御儿,东至于鄞,西至于姑蔑,广运百里,乃致其父母昆弟而誓之,曰:“寡人闻,古之贤君,四方之民归之,若水之归下也。今寡人不能,将帅二三子夫妇以蕃。”令壮者无取老妇,令老者无取壮妻;女子十七不嫁,其父母有罪;(...)
太行、王屋(这)两座山,(占地)方圆七百里,高七八万尺,本来在冀州的南边,黄河北岸的北边。北山一位叫愚公的人,年纪将近九十岁,面对着山居住。(他)苦于大山北面堵塞交通,出来进去(都要)绕路,就集合全家来商量说:“我跟你们尽全力铲除险峻的大山,(使道路)一直通向豫州的南部,在汉水南岸到达,可以吗?”(大家)纷纷表示赞成。他的妻子提出疑问说:“凭借您的力量,连魁父这座小山都不能铲平,又能把太行、王屋这两座山怎么样呢?况且把土石放到哪里去呢?”众人纷纷说:“把它扔到渤海的边上去,隐土的北面。”于是(愚公)率领(能)挑担子的三个人(上了山),凿石开垦土地,用箕畚装了(土石)运到渤海的边上,邻居姓京城的寡妇有个孤儿,才刚刚换牙,也跳跳蹦蹦前去帮助他们。冬夏换季,(他)才往返一次。河湾上的一位聪明的老者讥笑愚公并制止他(干这件事),说:“你太不聪明了!就凭你衰残的年龄和剩下的力量,连山上的一棵草都不能毁掉,又能把泥土、石头怎么样呢?”北山愚公长叹说:“你思想顽固,顽固到了不可改变的地步,连孤儿寡妇都比不上。即使我死了,我有儿子在;儿子又生孙子,孙子又生儿子;儿子又有儿子,儿子又有孙子;子子孙孙没有穷尽,然而山却不会增加高度,何愁挖不平?”河湾上的智老头(...)
据传明光先一年已写成此诗上联二句,久思不得下联。次年中秋,再得下联二句。遂不胜其喜,径登寺楼鸣钟示庆。此时,正值南唐先主李昪欲登基,忽夜半寺僧撞钟,满城皆惊。天亮查问,欲斩撞钟者。明光到案后,禀知玩月得诗,并诵此诗,先主闻而甚喜,释之而去。这首诗明明是描绘中秋之夜,月上中天的美景,李昪附会成为庆贺自己受禅登位而作,引为祥兆,纯属巧合。不过,诗写得也的确很有声势,大气磅礴,不失为大手笔。
君在天一涯,妾身长别离。
沁园春·我善观梅,识梅妙处,舍我其谁拼音解读
měi hǎo de qīng chūn bú wéi shǎo nián shí tíng liú ,lí bié de kǔ hèn ,hé shí cái dào tóu ?piāo fēi de liǔ xù ,luò huā mǎn dì de shí hòu wǒ dēng shàng lóu tái 。jí shǐ jiāng shuǐ dōu huà zuò lèi shuǐ ,yě liú bú jìn ,yī rán yǒu chóu kǔ zài xīn tóu 。
xià què jì xù kè huà rén wù jí xīn tài 。suǒ bú tóng de shì zhe yì yú rén wù xìng gé de lìng yī gè biǎo xiàng 。“chēn rén guī bú zǎo ,gù bǎ jīn bēi nǎo ”shì shuō :shì ér nèi xīn chēn guài sī niàn zhī rén chí chí guī lái ,yīn jiāo xiū bú yuàn qǐ chǐ ,què cóng jiāng zhēn guì de jīn bēi zhì qì yī páng de xì wēi dòng zuò liú lù chū lái 。zhè bú jǐn xiě jìn le shǎo nǚ hán jiāo dài chēn de shén tài ,ér qiě “chēn rén guī bú zǎo ”zhī jù ,hái yǒu gèng shēn céng de yù yì :yīng gāi zài fā xiàn jiān nìng nòng quán 、zhōng liáng bú bǎo de zhēng zhào shí ,biàn guà guàn cí guī ,yě bú zhì shòu (...)
ruì yún rào 。sì chuāng hǎo 。hé xū gé shuǐ xún péng dǎo 。rì cháng xiǎo 。chūn bú lǎo 。yù ruǐ lóu tái ,guǒ shì wú chén dào 。
zhè shì yī shǒu xiě nǚ zǐ shāng chūn guī yuàn de cí zuò 。shǒu jù “dōng fēng chuī shuǐ ”xíng xiàng shēng dòng ,dàn xīn yì bú qiáng ,róng yì ràng rén xiǎng qǐ yǔ lǐ yù tóng shí dài shāo zǎo xiē de féng yán sì de míng jù :“fēng zhà qǐ ,chuī zhòu yī chí chūn shuǐ 。”ér “rì xián shān ”zé yào hǎo dé duō 。suī rán “rì xián shān ”yǔ “qīng shān yù xián bàn biān rì ”yì sī xiàng tóng ,tóng yàng dōu shì nǐ rén huà de shǒu fǎ ,dàn “shān xián rì ”yǒu rì shēng zhī yì ,duō yòng yú xíng róng shān jí gāo zhī shì ;ér “rì xián shān ”zé yù rì luò zhī yì ,yǒu xī yáng xié zhào ,yú huī yìng shān zhī gǎn 。zhè lǐ bú jǐn diǎn míng le bàng wǎn zhè yī shí jiān de gài niàn ,ér qiě hái àn cóng zhǔ rén gōng xì zhì de guān chá hé gǎn shòu zhōng shèn tòu chū “xián ”de wèi dào 。yú shì èr jù “chūn lái cháng shì xián ”jiù yǒu le gèng shēn de yù yì 。nǚ zhǔ rén gōng bú jǐn “xián ”,ér qiě “cháng shì xián ”zì rán jiù shì yī gè jì shēng de xíng xiàng le 。sān 、sì liǎng jù shì nǚ zhǔ rén gōng wú liáo shēng huó de jù tǐ huà 、xíng xiàng huà ,“luò huā láng jiè ”bú jǐn shì chūn jǐng ,ér qiě shì nǚ zǐ de nèi xīn shì jiè hé shēng huó xiàn shí de xiě zhào ,suǒ yǐ shuō tā zuì shēng mèng sǐ qí shí shì bú guò fèn de 。
quán shī wéi rào zhe tí mù de “xún ”zì ,zhú jiàn zhǎn kāi 。“yī lù jīng háng chù ,méi tái jiàn lǚ hén ”,kāi shǐ èr jù jiù tū chū yī gè “xún ”zì lái ,shùn zhe méi tái lǚ hén (yī zuò “jī hén ”),yī lù xún lái 。yǔ yán qiǎn dàn zhì pǔ ,sì hū wú xū zhuì yán :nà rén jì hǎn zhì de qīng yōu shān jìng ,zhèng shì cháng dào shì chū rù wǎng lái zhī dì ,zhè lǐ méi yǒu rén jiān xuān xiāo ,mǎn lù méi tái 。lǚ hén jī chǐ gěi lái fǎng zhě dài lái xī wàng hé cāi xiǎng :yōu rén bú yuǎn ,wù miàn zài jí ;fǒu zé jiù shì qí rén chū wù ,xiàng huì xū fèi xiē zhōu shé 。
yuè wáng gōu jiàn qī yú huì jī zhī shàng ,nǎi hào lìng yú sān jun1 yuē :“fán wǒ fù xiōng kūn dì jí guó zǐ xìng ,yǒu néng zhù guǎ rén móu ér tuì wú zhě ,wú yǔ zhī gòng zhī yuè guó zhī zhèng 。”dà fū zhǒng jìn duì yuē :“chén wén zhī ,jiǎ rén xià zé zī pí ,dōng zé zī zhǐ ,hàn zé zī zhōu ,shuǐ zé zī chē ,yǐ dài fá yě 。fū suī wú sì fāng zhī yōu ,rán móu chén yǔ zhǎo yá zhī shì ,bú kě bú yǎng ér zé yě 。pì rú suō lì ,shí yǔ jì zhì ,bì qiú zhī 。jīn jun1 wáng jì qī yú huì jī zhī shàng ,rán hòu nǎi qiú móu chén ,wú nǎi hòu hū ?”gōu jiàn yuē :“gǒu dé wén zǐ dà fū zhī yán ,hé hòu zhī yǒu ?”zhí qí shǒu ér yǔ zhī móu 。   suí shǐ zhī háng chéng yú wú ,yuē :“guǎ jun1 gōu jiàn fá wú suǒ shǐ ,shǐ qí xià chén zhǒng ,bú gǎn chè shēng wén yú dà wáng ,sī yú xià zhí shì yuē :guǎ jun1 zhī shī tú bú zú yǐ rǔ jun1 yǐ ;yuàn yǐ jīn yù 、zǐ nǚ lù jun1 zhī rǔ 。qǐng gōu jiàn nǚ nǚ yú wáng ,dà fū nǚ nǚ yú dà fū ,shì nǚ nǚ yú shì ;yuè guó zhī bǎo qì bì cóng !guǎ jun1 shuài yuè guó zhī zhòng yǐ cóng jun1 zhī shī tú 。wéi jun1 zuǒ yòu zhī ,ruò yǐ yuè guó zhī zuì wéi bú kě shè yě ,jiāng fén zōng miào ,xì qī nú ,shěn jīn yù yú jiāng ;yǒu dài jiǎ wǔ qiān rén ,jiāng yǐ zhì sǐ ,nǎi bì yǒu ǒu ,shì yǐ dài jiǎ wàn rén shì jun1 yě ,wú nǎi jí shāng jun1 wáng zhī suǒ ài hū ?yǔ qí shā shì rén yě ,níng qí dé cǐ guó yě ,qí shú lì hū ?”   fū chà jiāng yù tīng ,yǔ zhī chéng 。zǐ xū jiàn yuē :“bú kě !fū wú zhī yǔ yuè yě ,chóu chóu dí zhàn zhī guó yě ;sān jiāng huán zhī ,mín wú suǒ yí 。yǒu wú zé wú yuè ,yǒu yuè zé wú wú 。jiāng bú kě gǎi yú shì yǐ !yuán wén zhī :lù rén jū lù ,shuǐ rén jū shuǐ ,fū shàng dǎng zhī guó ,wǒ gōng ér shèng zhī ,wú bú néng jū qí dì ,bú néng chéng qí chē ;fū yuè guó ,wú gōng ér shèng zhī ,wú néng jū qí dì ,wú néng chéng qí zhōu 。cǐ qí lì yě ,bú kě shī yě yǐ 。jun1 bì miè zhī !shī cǐ lì yě ,suī huǐ zhī ,bì wú jí yǐ 。   yuè rén shì měi nǚ bā rén ,nà zhī tài zǎi pǐ ,yuē :“zǐ gǒu shè yuè guó zhī zuì ,yòu yǒu měi yú cǐ zhě jiāng jìn zhī 。”tài zǎi pǐ jiàn yuē :“pǐ wén gǔ zhī fá guó zhě ,fú zhī ér yǐ ;jīn yǐ fú yǐ ,yòu hé qiú yān ?”fū chà yǔ zhī chéng ér qù zhī 。   gōu jiàn shuō yú guó rén yuē :“guǎ rén bú zhī qí lì zhī bú zú yě ,ér yòu yǔ dà guó zhí chóu ,yǐ bào lù bǎi xìng zhī gǔ yú zhōng yuán ,cǐ zé guǎ rén zhī zuì yě 。guǎ rén qǐng gèng 。”yú shì zàng sǐ zhě ,wèn shāng zhě ,yǎng shēng zhě ;diào yǒu yōu ,hè yǒu xǐ ;sòng wǎng zhě ,yíng lái zhě ;qù mín zhī suǒ è ,bǔ mín zhī bú zú 。rán hòu bēi shì fū chà ,huàn shì sān bǎi rén yú wú ,qí shēn qīn wéi fū chà qián mǎ 。   gōu jiàn zhī dì ,nán zhì yú jù wú ,běi zhì yú yù ér ,dōng zhì yú yín ,xī zhì yú gū miè ,guǎng yùn bǎi lǐ ,nǎi zhì qí fù mǔ kūn dì ér shì zhī ,yuē :“guǎ rén wén ,gǔ zhī xián jun1 ,sì fāng zhī mín guī zhī ,ruò shuǐ zhī guī xià yě 。jīn guǎ rén bú néng ,jiāng shuài èr sān zǐ fū fù yǐ fān 。”lìng zhuàng zhě wú qǔ lǎo fù ,lìng lǎo zhě wú qǔ zhuàng qī ;nǚ zǐ shí qī bú jià ,qí fù mǔ yǒu zuì ;(...)
tài háng 、wáng wū (zhè )liǎng zuò shān ,(zhàn dì )fāng yuán qī bǎi lǐ ,gāo qī bā wàn chǐ ,běn lái zài jì zhōu de nán biān ,huáng hé běi àn de běi biān 。běi shān yī wèi jiào yú gōng de rén ,nián jì jiāng jìn jiǔ shí suì ,miàn duì zhe shān jū zhù 。(tā )kǔ yú dà shān běi miàn dǔ sāi jiāo tōng ,chū lái jìn qù (dōu yào )rào lù ,jiù jí hé quán jiā lái shāng liàng shuō :“wǒ gēn nǐ men jìn quán lì chǎn chú xiǎn jun4 de dà shān ,(shǐ dào lù )yī zhí tōng xiàng yù zhōu de nán bù ,zài hàn shuǐ nán àn dào dá ,kě yǐ ma ?”(dà jiā )fēn fēn biǎo shì zàn chéng 。tā de qī zǐ tí chū yí wèn shuō :“píng jiè nín de lì liàng ,lián kuí fù zhè zuò xiǎo shān dōu bú néng chǎn píng ,yòu néng bǎ tài háng 、wáng wū zhè liǎng zuò shān zěn me yàng ne ?kuàng qiě bǎ tǔ shí fàng dào nǎ lǐ qù ne ?”zhòng rén fēn fēn shuō :“bǎ tā rēng dào bó hǎi de biān shàng qù ,yǐn tǔ de běi miàn 。”yú shì (yú gōng )lǜ lǐng (néng )tiāo dān zǐ de sān gè rén (shàng le shān ),záo shí kāi kěn tǔ dì ,yòng jī běn zhuāng le (tǔ shí )yùn dào bó hǎi de biān shàng ,lín jū xìng jīng chéng de guǎ fù yǒu gè gū ér ,cái gāng gāng huàn yá ,yě tiào tiào bèng bèng qián qù bāng zhù tā men 。dōng xià huàn jì ,(tā )cái wǎng fǎn yī cì 。hé wān shàng de yī wèi cōng míng de lǎo zhě jī xiào yú gōng bìng zhì zhǐ tā (gàn zhè jiàn shì ),shuō :“nǐ tài bú cōng míng le !jiù píng nǐ shuāi cán de nián líng hé shèng xià de lì liàng ,lián shān shàng de yī kē cǎo dōu bú néng huǐ diào ,yòu néng bǎ ní tǔ 、shí tóu zěn me yàng ne ?”běi shān yú gōng zhǎng tàn shuō :“nǐ sī xiǎng wán gù ,wán gù dào le bú kě gǎi biàn de dì bù ,lián gū ér guǎ fù dōu bǐ bú shàng 。jí shǐ wǒ sǐ le ,wǒ yǒu ér zǐ zài ;ér zǐ yòu shēng sūn zǐ ,sūn zǐ yòu shēng ér zǐ ;ér zǐ yòu yǒu ér zǐ ,ér zǐ yòu yǒu sūn zǐ ;zǐ zǐ sūn sūn méi yǒu qióng jìn ,rán ér shān què bú huì zēng jiā gāo dù ,hé chóu wā bú píng ?”hé wān shàng de zhì lǎo tóu (...)
jù chuán míng guāng xiān yī nián yǐ xiě chéng cǐ shī shàng lián èr jù ,jiǔ sī bú dé xià lián 。cì nián zhōng qiū ,zài dé xià lián èr jù 。suí bú shèng qí xǐ ,jìng dēng sì lóu míng zhōng shì qìng 。cǐ shí ,zhèng zhí nán táng xiān zhǔ lǐ biàn yù dēng jī ,hū yè bàn sì sēng zhuàng zhōng ,mǎn chéng jiē jīng 。tiān liàng chá wèn ,yù zhǎn zhuàng zhōng zhě 。míng guāng dào àn hòu ,bǐng zhī wán yuè dé shī ,bìng sòng cǐ shī ,xiān zhǔ wén ér shèn xǐ ,shì zhī ér qù 。zhè shǒu shī míng míng shì miáo huì zhōng qiū zhī yè ,yuè shàng zhōng tiān de měi jǐng ,lǐ biàn fù huì chéng wéi qìng hè zì jǐ shòu chán dēng wèi ér zuò ,yǐn wéi xiáng zhào ,chún shǔ qiǎo hé 。bú guò ,shī xiě dé yě de què hěn yǒu shēng shì ,dà qì páng bó ,bú shī wéi dà shǒu bǐ 。
jun1 zài tiān yī yá ,qiè shēn zhǎng bié lí 。

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

君在天一涯,妾身长别离。
开头三句为上片的第一层,回忆往昔与唐氏偕游沈园时的美好情景:“红酥手,黄縢酒。满城春色宫墙柳。”虽说是回忆,但因为是填词,而不是写散文或回忆录之类,不可能把整个场面全部写下来,所以只选取一个场面来写,而这个场面,又只选取了一两个最富有代表性和特征性的情事细节来写。“红酥手”,不仅写出了唐氏为词人殷勤把盏时的美丽姿态,同时还有概括唐氏全人之美(包括她的内心美)的作用。然而,更重要的是,它具体而形象地表现出这对恩爱夫妻之间的柔情密意以及他们婚后生活的美满与幸福。第三句又为这幅春园夫妻把酒图勾勒出一个广阔而深远的背景,点明了他们是在(...)
东风谬掌花权柄,却忌孤高不主张。
下阕继续刻画人物及心态。所不同的是着意于人物性格的另一个表象。“嗔人归不早,故把金杯恼”是说:侍儿内心嗔怪思念之人迟迟归来,因娇羞不愿启齿,却从将珍贵的金杯掷弃一旁的细微动作流露出来。这不仅写尽了少女含娇带嗔的神态,而且“嗔人归不早”之句,还有更深层的寓意:应该在发现奸佞弄权、忠良不保的征兆时,便挂冠辞归,也不致受(...)

相关赏析

词作上片写抵达江南,并报平安。“飞雪过江来,船在赤栏桥侧”,开首二句写实,点明渡江时的季节、气候和到达地点。雪花飞扬之时,当正值寒冬季节,而此时冒雪渡江,可见当时情况比较紧急,这反映了靖康之乱后的动荡局面。“赤栏桥”,有红色栏干的桥。这里可能指具体地名。据姜夔《淡黄柳》词序云:“客居合肥南城赤栏桥之西。”即在安徽合肥,可参考。三、四句“惹报布帆无恙,著两行亲札”,为倒装。即到达后立刻写封简短信札,向友人报告平安,以免他们挂念。“布帆”,布制的船帆。“布帆无恙”,旅途平安,没出事故。《晋书·顾恺之传》载:“(殷)仲堪在荆州,恺之尝因假还,仲堪特以布帆借之。至破冢,遭风大败。恺之与仲堪牋曰:“(...)
我官人,近日来不知怎生,偏向外人亲。每日里同饮同坐同行,把兄弟逐出受贫。娘行劝抵死不听。杀狗扮人形,设着此计,必须改过心。
采薇首阳空忍饥,枉了争闲气。试问屈原醒,争似渊明醉?早寻个稳便处闲坐地。
柳叶黛眉愁,菱花妆镜羞。夜夜长门月,天寒独上楼。水东流,新诗谁寄,相思(...)
玉粉匀梅,麹尘浮柳,尽檐迟日融融。金猊喷麝,庭户转香风。好是闲居戏彩,寿觞举、和满春容。须知道,闺门孕秀,佳气在帘栊。
(2)重色:爱好女色。倾国:绝色女子。汉代李延年对汉武帝唱了一首歌:“北方有佳人,绝世而独立。一顾倾人城,再顾倾人国。宁不知倾国与倾城,佳人难再得。”后来,“倾国倾城”就成为美女的代(...)

作者介绍

法鉴 法鉴法鉴,杭州人。自署西泠比丘尼。

沁园春·我善观梅,识梅妙处,舍我其谁原文,沁园春·我善观梅,识梅妙处,舍我其谁翻译,沁园春·我善观梅,识梅妙处,舍我其谁赏析,沁园春·我善观梅,识梅妙处,舍我其谁阅读答案,出自法鉴的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。五淦诗词网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.bollywoodmoviescollection.com/baike/o3Vsni